Pages

Saturday, February 6, 2016

THÍ NGHIỆM VỀ HORMONE / HÓC MÔN SỢ HÃI






Những tài liệu sau đây được thu thập trực tiếp từ một phòng thí nghiệm bỏ hoang ở Đức sau Thế Chiến II.

(Băng ghi âm) Những bài kiểm tra sẽ được tiến hành ngày mai. Đội đó không biết họ sẽ phải chờ đợi cái gì. Nhiệm vụ của chúng ta là tiến hành những nghiên cứu mới và biến nó thành vũ khí ngoài tiền tuyến. Chúng tôi vừa khám phá ra rằng não bộ của người có tiết ra một chất hóa học (trước kia chưa phát hiện ra) khi có cảm giác sợ hãi. Vì một số lý do cụ thể, thí nghiệm này rất nguy hiểm. Hai vật thí nghiệm đã được chọn ra, và theo như chúng tôi được kể lại thì chúng đã bị kết án tử hình, nhưng thay vì bị bắn, chúng được đưa vào làm thí nghiệm. Những vật thí nghiệm được cung cấp một cái bàn, cùng với 2 cái ghế, một cái cũi với một tấm nệm, một cái kệ sách, một quyển sổ và một cây bút, và khu vực nhà tắm gồm toilet, bồn rửa mặt và gương. Kết thúc báo cáo.

(Tài liệu viết) Vật chủ A và B được cho hóa chất với liều lượng nhỏ, hòa vào nước uống. Vật chủ A đã uống nước, nhưng chưa cho thấy dấu hiệu thay đổi nào về tích cách và hành vi nào quan sát được. Vật chủ B từ chối uống nước. Anh ta bị bắt phải tiếp nhận hóa chất với cùng liều lượng, nhưng bằng cách tiêm. Anh ta cố chống cự, nhưng vô ích. Không lâu sau đó, anh ta có những biểu hiện căng thẳng, gần như bị ảo giác, nhảy dựng lên khi nghe thấy tiếng động. Các vật chủ được ra lệnh là phải giữ hoạt động, hoặc ngủ, không được có cảm giác an nhàn.

(Tài liệu viết) Mất kha khá thời gian, nhưng chúng tôi đã chế ra được dạng hơi của loại hóa chất này. Nếu nó cho thấy tác dụng trên các vật thí nghiệm thì đây sẽ là một vũ khí đáng gờm. Liều lượng được tăng lên chút ít. Không có vật chủ nào cảm thấy rằng chất hóa học được bơm vào phòng. Vài phút sau, vật chủ A ngừng đọc sách, và nhìn quanh phòng với vẻ lo lắng. Sau khoảng 1 giờ, anh ta lại tiếp tục đọc sách. Còn vật chủ B thì ngay lập tức có phản ứng. Anh ta mở cuốn sổ lần đầu tiên, và viết: “Cái gì đang xảy ra vậy? Đừng có thì thầm vào tai tôi nữa. Tôi không muốn nghe.” lên một mảnh giấy và xé nó ra và luồn qua khe cửa ra ngoài. Không có lời đáp lại.

(Viết) Chúng tôi đang quan sát những tác động dài, nhưng với hành vi ít của vật chủ A, còn quan sát vật chủ B với tác động ngắn hạn và hành vi thể hiện rõ. Kết quả lại đáng kinh ngạc. Vật chủ A trở nên không ổn định dần đều. Anh ta không đọc sách, không ăn và bằng mọi giá trốn tránh những chiếc gương. Anh ta trở nên quá khích, và ném những quyên sách dày cộp vào gương với sức mạnh đáng kinh ngạc, làm vỡ toang tấm gương. Còn vật chủ B thì lại có những hành động... tò mò. Anh ta bắt đầu ngồi nhìn chằm chằm vào cái ghế thứ 2. Nhưng anh ta không nhìn vào cái ghế, anh ta như thể đang có một giao tiếp bằng mắt với ai đó đang ngồi trên chiếc ghế đó. Cái đó có vẻ không ổn, nhưng chắc chắn là đã có kết quả. Hội đồng chắc chắn sẽ được hài lòng.

(Ghi âm) (giọng đau khổ)

(một tiếng hét lớn át hết tiếng ghi âm) CỨU TÔI , HES RIPPI (tiếng kêu gào khủng hoảng) – Những đường ống đang rò rỉ phần khí gas còn lại ở khắp mọi nơi ! Nguồn điện đã bị cắt, hắn ta đã giết hết bảo vệ- Ôi Chúa ơi... Ôi không, không , KHÔNG, KHÔNG , XIN ĐỪNG ! (tiếng gầm gừ, kêu gào như của một con thú, tiếng vật lộn. Đoạn còn lại của cuộn băng là im lặng).



Chúng tôi không muốn thế này ! Chúng tôi đã làm gì nên tôi mà phải nhận trừng phạt của Chúa thế này chứ ? Vật chủ B đã trốn khỏi nơi thí nghiệm, bằng cách lẳng chiếc ghế thẳng vào kính quan sát, làm nó vỡ toang. Kính dày 5 inches, được tăng cường... trông hắn ta còn như chưa chạm vào cái ghế... hắn ta trốn thoát từ cái lỗ vỡ trên cửa...

(Một đoạn ghi cuối cùng được tìm thấy, viết vội, không rõ ràng. )

Họ chết rồi. Tất cả. Tôi nghe thấy hắn qua tường. Tôi nghe thấy tiếng hắn thì thầm. Đây ... đây... Đến đây bắt tao đi ! Tao không muốn tiếp tục nữa(ngắt đoạn)

(Đoạn ghi kết thúc, đoạn dưới bị máu loang quá nhiều không nhìn được).

Ngày 23 tháng 4 năm 1944, quân Đồng Minh phát hiện một phòng thí nghiệm bỏ hoang tại Đức, với cửa vào duy nhất bị niêm phong. Sử dụng thuốc nổ, họ miễn cưỡng tiến được vào bên trong, với nghi vấn là tại sao nó lại được niêm phong nghiêm ngặt như vậy. Họ tìm thấy 13 xác người, trong đó 12 xác mặc áo phòng thí nghiệm, bị xé thành nhiều phần, một trường hợp bị xé đôi.

Xác thứ 13 không xác định, mặc quần áo nâu, không đầu. Một cuộc điều tra lớn được mở ra bởi quân đội Đức để tìm nguyên nhân, nhưng đã bị hủy do rất nhiều binh lính đã xin rút, mặc dù bị đe dọa tới cả tính mạng. Tới nay, không ai biết “B” đã xảy ra chuyện gì, nhưng hắn được coi là đã chết.



MYSTOWN
Share this post
  • Share to Facebook
  • Share to Twitter
  • Share to Google+
  • Share to Stumble Upon
  • Share to Evernote
  • Share to Blogger
  • Share to Email
  • Share to Yahoo Messenger
  • More...

0 comments

:) :-) :)) =)) :( :-( :(( :d :-d @-) :p :o :>) (o) [-( :-? (p) :-s (m) 8-) :-t :-b b-( :-# =p~ :-$ (b) (f) x-) (k) (h) (c) cheer

 
Posts RSSComments RSSLên đầu trang
© 2011 KCTP | Blog Khoa học - Công nghệ - Tin học - Phần mềm ∙ Được thiết kế bởi Khôi Lê